Gặp gỡ nhau vào năm 1972 tại Việt Nam, ông David Jones (California, Mỹ) và cô gái Việt Nam tên Phương sớm nảy sinh tình yêu. Năm đó ông 21 tuổi, còn bạn gái khoảng 18 tuổi. Đến nay, sau hàng chục năm thất lạc, cựu binh Mỹ vẫn đau đáu tìm lại người yêu thuở nào.
Ông đã viết lên Facebook câu chuyện của mình, nhờ cộng đồng chia sẻ, hi vọng người con gái năm xưa đọc được: ‘Xin chào, tôi tên David Jones. Năm 1972, tôi đóng quân tại khu căn cứ Hải quân ở Bình Thủy (Cần Thơ).
Tôi quen một cô gái tên Phương, làm việc gần căn cứ. Mỗi ngày, tôi đến gặp gỡ Phương ở tòa nhà cô ấy sống. Lần đầu tiên, tôi nói với Phương, tôi yêu cô ấy nhưng Phương im lặng. Sau đó, tôi tiếp tục bày tỏ tình cảm, lần này Phương từ chối thẳng thừng. Tôi hỏi lý do, Phương cho biết, ‘vì một ngày nào đó anh sẽ rời khỏi đây’…
Gần 48 năm, kể từ cuộc hẹn cuối, tôi chưa ngày nào quên Phương… Tôi luôn hi vọng Phương có một gia đình hạnh phúc, tràn đầy yêu thương và tôi mong được gặp lại cô ấy…’.
![]() |
Ông David Jones hiện tại. |
Chia sẻ với VietNamNet, ông David Jones nói: ‘Hai lần tôi tỏ tình đều bị từ chối nhưng một ngày Phương bất ngờ vòng tay, ôm lấy tôi và nói cũng yêu tôi nhiều.
Cả hai dành nhiều thời gian để hẹn hò. Tôi thích làm Phương cười. Tôi nhớ có lần Phương mặc bộ váy màu đỏ thiết kế đơn giản, trông em rất xinh đẹp. Chúng tôi chụp chung bức ảnh duy nhất và cả hai đã nhìn nhau đầy say đắm. Phương còn tặng tôi bức ảnh em đứng một mình’.
Ngày 10/4 năm 1972, ông David Jones theo tàu về nước khi chưa kịp nói lời tạm biệt với người yêu.
Một thời gian sau, ông David nhận được lá thư của bà Phương gửi sang theo địa chỉ ông từng cung cấp. Trong lá thư bà Phương viết về tình yêu của hai người, những khoảnh khắc họ đã có với nhau. Bà kể, đến ngày hẹn không thấy David nên đã tìm vào căn cứ không quân, hi vọng gặp được bạn trai.
‘Trước lúc rời Việt Nam, tôi bị cấm ra ngoài nên đã lỡ hẹn với Phương. Khi đọc thư, tôi nhận ra, ngày hôm đó Phương đã đến nhầm căn cứ tôi đóng quân. Thực tế, tôi ở căn cứ Hải quân. Nếu Phương đến căn cứ Hải quân, có lẽ cả hai đã gặp được nhau’, David nhớ lại.
Cuối thư, bà Phương hi vọng nhận được phản hồi từ bạn trai. Tuy nhiên, sau khi David gửi thư về Việt Nam, ông không còn nhận được bất cứ thông tin nào của người yêu.
Năm 1994, trong một sự cố, ông David bị mất bức thư cùng toàn bộ các bức ảnh quý giá của người yêu. Do vậy, thông tin ông lưu giữ được về bà chỉ còn trong trí nhớ.
![]() |
Ông David Jones thời trẻ. |
Theo lời David, bà Phương giống các cô gái Việt Nam điển hình: Tóc đen, da ngăm, vóc dáng nhỏ nhắn. ‘Tính cách Phương khá nhút nhát nhưng ngọt ngào và rất chân thành. Bà ấy có thể lợi dụng tôi về vật chất và mọi thứ nhưng Phương đã không làm như vậy. Tôi đã tiếc nuối rất nhiều, thậm chí lần cuối gặp nhau, chúng tôi cũng không biết đó là giây phút chia ly’, ông nói.
Về nước, David giải ngũ. Năm 1974 ông xin quay lại lực lượng Hải quân Hoa Kỳ với hi vọng có cơ hội sang Việt Nam tìm bạn gái nhưng mọi sự đều không như mong muốn.
Ông David cho biết thêm, dự kiến ngày 24/1/2020 tới đây, ông đến Cần Thơ du lịch khoảng một tuần. Trong thời gian này, ông sẽ đến thăm các địa điểm cũ như quận Bình Thủy và khu chung cư bà Phương từng ở.
‘Cần Thơ bây giờ đã thay đổi, khoác lên diện mạo mới. Tuy nhiên, tôi hi vọng mình sẽ tìm lại được dấu vết xưa cũ nào đó, nơi có sự hiện diện của Phương. Tôi cũng mong rằng, qua Facebook, nếu Phương còn sống, có thể sẽ liên hệ với tôi.
Tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của Phương. Nếu Phương đã có gia đình, chúng tôi có thể xem như những người bạn cũ’, David xúc động nói.
Gần 48 năm lưu giữ một bóng hình
Chia sẻ về cuộc sống riêng, David tâm sự, mất liên lạc với bà Phương, ông vô cùng day dứt. Khi mọi thứ đã nguôi ngoai, ông yêu và kết hôn với người phụ nữ quốc tịch Mỹ.
Hai người có chung cô con gái nhưng hôn nhân không hạnh phúc, họ sớm chia tay. Ông David nhận trách nhiệm nuôi con.
![]() |
David Jones hưởng niềm vui tuổi già bên các cháu ngoại. Trong ảnh là 2 cháu ngoại của ông. |
Từ khi chính thức rời lực lượng Hải quân Hoa Kỳ, David làm nghề lái xe tải, kinh tế không giàu có nhưng đủ để ông chi trả cho các khoản phí sinh hoạt của hai bố con.
‘Tôi luôn tự hào về con gái. Gần đây, tôi có kể cho con về người phụ nữ Việt Nam năm xưa. Con bật khóc khi nghe câu chuyện và nói rằng, đó là điều đẹp đẽ. Tôi thật may mắn khi nhận được sự thấu hiểu của con gái.
Con gái tôi đã kết hôn, sinh được 2 đứa con. Tôi yêu các cháu ngoại. Chúng làm tôi thấy cuộc sống thật thú vị', David xúc động nói.
![]() |
Con gái của ông David luôn ủng hộ bố tìm lại người bạn tri kỉ ở Việt Nam. |
Sau cuộc hôn nhân đầu, David tiếp tục đến với người vợ thứ 2. Những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với ông. Nào ngờ, sống chung một thời gian, ông và vợ quyết định ly hôn vì không tìm được tiếng nói chung vào năm 2002.
‘Tôi đã cố gắng tìm một hạnh phúc khác từ khi mất Phương nhưng khoảng trống Phương để lại khó ai có thể lấp đầy’, ông David nói.
47 năm sau, một cựu binh Mỹ được thông báo mình có một cô con gái người Việt.
" alt=""/>Hơn 47 năm thất lạc, cựu binh Mỹ muốn tìm lại cô gái Cần ThơNghe hai từ 'đừng về', tôi buồn thăm thẳm. Tôi biết, mẹ nói: 'Đừng về con ạ' là trong nước mắt. Và không riêng gì mẹ tôi, nhiều bà mẹ miền Trung có con xa quê khác cũng nén nước mắt khuyên con đừng về. Bởi, mẹ nghĩ rằng, vợ chồng con về sẽ tốn kém, các cháu phải vất vả đi tàu xe, đau bệnh khi thời tiết thay đổi.
Mẹ có biết, nếu làm theo lời mẹ, tức là con mất đi cơ hội được gặp mẹ. Bố mẹ đã lớn tuổi rồi, con thì sống xa quê, con có gặp được bố mẹ bao nhiêu lần nữa đâu chứ. Không về, con tiếc lắm mẹ ạ.
![]() |
Nhớ hồi con là sinh viên, năm nào con cũng về nhà dịp Tết, vì chi phí ra vào rẻ, thân trai một mình tàu xe, cơm đường cháo chợ. Về quê khi đó, lại có mác sinh viên nên chi tiêu chả đáng là bao.
Ra trường, rồi lấy vợ sinh con, số lần về Tết của con cứ thưa dần, không phải vì con không nhớ quê, nhớ mẹ, nhớ Tết mà vì chi phí quá đắt đỏ, con phải lo cho vợ con.
Gia đình con có bốn người, gồm hai vợ chồng và hai con gái. Mỗi lần về Tết, chi phí tàu xe ra vào cũng phải mất 30 triệu đồng. Ngoài tiền vé, vợ chồng con phải mất thêm chừng 20-30 triệu đồng chi phí như taxi 4 lượt ra vào sân bay, tiền xe ra ngoại, vào nội, quà cáp cô dì chú bác, rồi nhành đào cây hoa vui chơi 3 ngày Tết.
Kể cả tiền chi tiêu, mừng tuổi của người xa quê cũng khác lắm. 'Thằng đó dân Sài Gòn về, nhiều tiền để nó trả' là câu cửa miệng bạn bè ở quê mỗi lần gặp. Nhưng cũng phải thôi mẹ ạ, chúng nó ở quê làm gì có tiền.
Thế nên mỗi lần về Tết, không cầm trong tay 50 - 60 triệu đồng thì không ai dám. Con làm viên chức còn đỡ, hàng vạn gia đình công nhân, mỗi lần về là mất đi một năm tiền lương. Về xong, lúc trở lại, cả nhà đói vợ chồng con cái lại cãi nhau đến mệt. Có người còn tiếc nuối biết thế... đừng về.
Thế nhưng vợ chồng con phải về mẹ ơi. Con về là để thắp hương cho ông bà, được gặp bố mẹ, ăn bữa cơm gia đình ngày đầu năm và thủ thỉ với mẹ những chuyện buồn vui nơi xứ người. Hãy chờ con mẹ nhé. Còn mấy ngày nữa thôi là vợ chồng con lại tay xách nách mang đi máy bay về quê ăn Tết với mẹ. Nhất định thế mẹ nhé.
Gần 1 tháng nữa là đến Tết nhưng hiện nay tại cơ sở nuôi chim, gà quý ở xã Đông Mỹ đã tấp nập khách đến mua gà lôi tai xanh, chim trĩ bảy màu…
" alt=""/>Tết Canh Tý, chờ con về ăn Tết mẹ nhéNằm ở vùng đất địa đầu Tổ quốc, Hà Giang nổi tiếng với những triền đá tai mèo trùng điệp cùng những cung đường hiểm trở, thử thách tay lái. Có du khách đến Hà Giang vì say đắm với những nụ tam giác hồng chúm chím, nhưng cũng không ít phượt thủ đến với Hà Giang vì mê mải những cung đường uốn lượn, quanh co.
![]() |
Hiện tại là thời điểm hoa tam giác mạch nở rộ. Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, loài hoa vẫn vươn lên đón nắng, khoác cho cao nguyên đá tấm áo rực rỡ sắc màu, khiến cho vùng địa đầu trở nên dịu dàng và đầy quyến rũ.
![]() |
Dòng xe VinFast với gần 100 chiếc xe vượt qua những cung đèo quanh co, một bên là núi cao, bên kia vực thẳm. Những khúc cua tay áo khiến các tay lái phải “nín thở” vì độ hiểm trở và vì khung cảnh tuyệt đẹp. Từ trong xe, các VinFaster có thể phóng hết tầm mắt ngắm nhìn vẻ đẹp Hà Giang huyền thoại.
![]() |
Giữa biển mây bồng bềnh, giữa những thửa ruộng bậc thang như nối nhau lên tận trời xanh là những mái nhà sàn thấp thoáng, tỏa khói lam chiều. Đây là nơi cư ngụ của đồng bào các dân tộc Mông, Dao, Tày. Khung cảnh mộc mạc, đẹp như tranh vẽ, đem tới cảm giác bình yên, níu giữ bước chân du khách.
![]() |
Vượt qua khoảng 150km đường đèo với một bên là vực sâu hun hút, một bên là dãy núi đá tai mèo hiểm trở, khung cảnh hùng vĩ của cao nguyên đá Đồng Văn dần hiện ra qua những ô cửa xe VinFast.
![]() |
Xen giữa màu xám ngắt của đá là màu xanh tươi của những ruộng ngô, màu vàng óng của những nương lúa như tượng trưng cho tinh thần không chịu khuất phục của con người nơi vùng đất “mở mắt ra là đá, bốn bề đều là đá”.
![]() |
Với chiều dài 185 km, con đường mang tên Hạnh Phúc nối từ thành phố Hà Giang xuyên qua cao nguyên đá Đồng Văn là con đường được hình thành từ công sức và cả máu xương của hàng vạn thanh niên xung phong từ những năm 50 - 60 thế kỷ 20.
![]() |
Để đi hết đường Hạnh Phúc, đoàn xe VinFast phải vượt qua những con đèo cao vút như Bắc Sum, Cổng Trời, Cán Tỷ, Mậu Duệ, ngược lên Lũng Cú huyền thoại. Đặc biệt là phải vượt qua “bức tường thành” Mã Pí Lèng danh tiếng.
![]() |
Nằm trên con đường Hạnh Phúc nối liền thị trấn Đồng Văn và thị trấn Mèo Vạc, con đèo huyền thoại Mã Pì Lèng dài khoảng 22km được xem là một trong “tứ đại đỉnh đèo” ở vùng núi phía Bắc. Nhìn từ xa, con đèo như một sợi chỉ vắt giữa lưng chừng núi, tạo nên khung cảnh hùng vĩ của cao nguyên đá, khiến du khách ngơ ngẩn đến quên cả đường về.
![]() |
Khu vực đỉnh đèo Mã Pì Lèng được đánh giá là một trong những điểm quan sát toàn cảnh đẹp nhất ở Việt Nam. Từ đây, du khách được bao trọn tầm mắt khung cảnh núi non hùng vĩ như chốn bồng lai tiên cảnh với một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực sâu sông Nho Quế nước xanh màu ngọc bích.
![]() |
Đến Hà Giang, bạn không thể không tới cột cờ Lũng Cú, điểm cực Bắc thiêng liêng của Tổ quốc. Nằm ở độ cao 1.470m, cột cờ Lũng Cú là nơi tất cả người dân Việt Nam đều mong được một lần đặt chân tới. Từ đây, du khách có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp của vùng đất Đồng Văn.
![]() |
Nhà thơ Vũ Duy Thông trong bài ký của mình về Hà Giang đã từng viết “Là người Việt Nam, nếu chưa một lần được đứng trên đỉnh Lũng Cú để ngắm lá cờ Tổ quốc, kể ra vẫn thiếu thiếu cái gì đó…”. Hà Giang lôi cuốn bước chân du khách từ những điều tuyệt vời như vậy!
Minh Tuấn
" alt=""/>Hành trình Caravan kỷ lục khám phá vẻ đẹp vùng đất địa đầu tổ quốc